* Download Phim
Thể Loại: Phim 18+Chỉ cần một phút sai đường, mọi bi kịch đều có thể xảy đến…
Khi xem xong Song hoa điếm, tôi tự hỏi rằng phải chăng tất cả những tình yêu "lệch chuẩn" trong đời đều kết thúc một cách bi kịch như vậy? Và phải chăng càng yêu nhau nhiều thì con người ta càng dễ làm đau nhau? Tình yêu thiêng liêng và mạnh mẽ nhưng cũng là thứ tình cảm ích kỷ và dễ khiến con người mất kiểm soát nhất. Khi yêu, kẻ ăn mày cũng như vị hoàng đế, đều dễ dàng ghen tuông, vị kỷ, bất chấp, mù quáng…
Song hoa điếm là một câu chuyện với rất nhiều câu chuyện. Ở đó có chính trị, tình yêu, dục vọng, nỗi cô đơn… tất cả kết thúc bằng một bi kịch ám ảnh, bằng giọt nước mắt và ánh nhìn hối hận muộn màng của một mối tình sai trái. Phim kể về Hoàng đế xứ Cao Ly (Jo Jin Moo đóng), một người đàn ông văn võ toàn tài nhưng lại không yêu phụ nữ. Tréo ngoe thay, người mà vua đem lòng yêu lại là tướng quân Hong Lim (Jo In Sung) – người đứng đầu đội thị vệ thân cận của mình.

Nhưng không ai hiểu được nỗi khổ tâm của nhà vua – người không thể quan hệ với nữ giới. Không còn cách nào khác, vị hoàng đế – bằng lòng tin tưởng dành cho người tình của mình, đã ra lệnh cho Hong Lim phải… ngủ với Hoàng hậu (Song Ji Hyo đóng).
Khi đưa ra mệnh lệnh này, vị vua tội nghiệp không hề biết rằng đây chính là nguồn cơn cho mọi bi kịch về sau trong cuộc đời ông. Sau nhiều lần quan hệ với Hoàng hậu, Hong Lim đã bị cuốn trong những đam mê nhục dục và đem lòng yêu nàng. Về phía nhà vua, ông vẫn hết lòng vì Hong Lim và tha thứ cho những lỗi lầm của anh ngay cả khi biết vị tướng quân đã phản bội mình. Nhưng bi kịch nối tiếp bi kịch, Hong Lim cuối cùng đã không thoát khỏi guồng quay dục vọng. Về phía nhà vua, dù cả cuộc đời chỉ đem lòng yêu và tin tưởng một người, nhưng cuộc đời ông cuối cùng lại kết thúc ngay trong tay người đó. Ông đã phải trả giá cho tình yêu sai trái của mình…

Nhưng cũng chính vì thứ tình yêu ấy mà tay vua nhuốm máu, nhiều người vô tội phải bỏ mạng, cuối cùng chính nhà vua cũng phải thiệt thân, ra đi trong uất nghẹn.

Song hoa điếm sở hữu 3 nhân vật trung tâm và mỗi nhân vật đều có một cá tính riêng, hoàn cảnh riêng với những điểm nhấn khó trộn lẫn. Với nhà vua, đó là sự chung tình, hết lòng vì người yêu nhưng cũng cô đơn cùng cực. Với Hong Lim, điểm nổi bật nhất của nhân vật này chính là sự giằng xé, kiểu người đứng giữa hai thế giới mà không biết phải bước chân về phía nào. Nhân vật Hoàng hậu của Song Yi Hyo là đơn giản hơn cả. Đó chỉ là một người phụ nữ cô đơn khao khát được yêu, khao khát được sống một cuộc sống bình thường như bao người phụ nữ khác. Nhiều khán giả trách Hoàng hậu xen vào tình yêu của Hong Lim và nhà vua mà không để ý chi tiết rằng bản thân Hoàng hậu không có sự lựa chọn. Hơn nữa từ đầu đến cuối, nhân vật này đều đi theo tiếng gọi của trái tim và nàng ta đáng thương hơn đáng giận.
Cá nhân tôi muốn nói nhiều hơn về nhân vật nhà vua của Joo Jin Moo – nhân vật nhận được nhiều thiện cảm hơn cả sau khi Song hoa điếm công chiếu. Không khó để lý giải thiện cảm của khán giả dành cho nhà vua vì từ đầu đến cuối, ông đóng vai người… bị hại, người hết lòng yêu nhưng cuối cùng lại bị tình yêu phản bội, người sẵn sàng cho người yêu cả giang sơn để cuối cùng phải chết trong tay người ấy trước khi nhận một câu trả lời từ chối đầy phũ phàng cho tình yêu của mình.

Đã có rất nhiều tranh cãi về đoạn kết của Song hoa điếm – tranh cãi xung quanh tình cảm mà Hong Lim dành cho hoàng thượng. Liệu vị tướng quân có yêu vị vua sẵn lòng dâng hiến cho anh ta cả giang sơn đó không? Một số người bảo không, vì khi vua hỏi: “Khanh có từng yêu ta không? Khanh có 1 lần, xem ta là người yêu của khanh không?” thì Hong Lim phũ phàng đáp lại “Không. Một lần cũng không.” khiến nhà vua chết lặng. Nhiều người lại bảo rằng có, vì trong đoạn kết, trước khi chết, thay vì nhìn về phía Hoàng hậu, Hong Lim lại hướng ánh nhìn đau đớn về phía nhà vua, người đã chết không nhắm mắt, một ánh nhìn day dứt và hối hận, như thể sự hối hận cho câu trả lời tuyệt tình của mình trong một phút tức giận đã làm tổn thương người yêu.
Nhưng cũng có rất nhiều điều để nói về một ánh nhìn. Đó có thể là tình yêu, mà cũng có thể chỉ là sự xót xa, hối lỗi, thương cảm. Cuối cùng, ánh nhìn đó cũng thay cho một đoạn kết mở "tùy theo ý khán giả nghĩ" của bộ phim. Và cũng chính ánh nhìn đó, chắc chắn sẽ còn ám ảnh những khán giả yêu mến bộ phim một thời gian dài…